Lịch sử Định_danh_tiểu_hành_tinh

Đến năm 1851, có 15 tiểu hành tinh được biết đến, tất cả trừ một đều có biểu tượng riêng. Các biểu tượng ngày càng phức tạp do số lượng thiên thể tăng lên, và do chúng phải được vẽ bằng tay, các nhà thiên văn học đã nhận thấy một số khó khăn. Khó khăn này đã được giải quyết bởi Benjamin Apthorp Gould vào năm 1851, khi ông đề nghị đánh số tiểu hành tinh theo thứ tự khám phá của chúng và đặt con số này vào một vòng tròn làm biểu tượng cho tiểu hành tinh, như ④ cho tiểu hành tinh thứ tư, Vesta. Cách làm này đã sớm được kết hợp với tên của nó và trở thành một định danh gồm tên và số chính thức: "④ Vesta", khi số lượng các hành tinh nhỏ được khám phá ngày càng tăng lên. Vào cuối những năm 1850, vòng tròn đã được đơn giản hóa thành dấu ngoặc đơn, trở thành "(4)" và "(4) Vesta", giúp dễ dàng hơn khi sắp chữ. Các dấu khác như "4) Vesta" và "4, Vesta" cũng từng được sử dụng nhưng sau đó đã hoàn toàn biến mất vào năm 1949.[6]

Ngoại lệ lớn đối với quy ước này là số thứ tự định danh và xác định quỹ đạo trong trường hợp của sao Diêm Vương. Vì sao Diêm Vương ban đầu được phân loại là một hành tinh nên nó không được nhận một con số nào cho đến tận năm 2006, khi định nghĩa lại về "hành tinh" đã loại trừ nó ra khỏi danh sách hành tinh của Hệ Mặt Trời.[7] Từ thời điểm đó, sao Diêm Vương được trao định danh chính thức là (134340) Pluto.[8]